Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Tư, 11 tháng 4, 2018

Thơ Trương Đình Phượng

TRÊN XÁC NGÀY

 

những cái chết mọc dậy
từ cái ác
sau một đêm hưng phấn
những đóa hoa màu mắt
đang rũa dần trong buổi sáng mù sương
bình minh như người thiếu phụ trần truồng bị hãm hiếp
và con đường dẫn qua dãy phố nghẹn đặc mùi tử khí
bốc lên từ khu nghĩa địa lòng người

trên những bàn tay nồng nặc rêu mốc
trong những chiếc sọ dịch não được chưng cất bằng sự cam chịu
lũ dòi bọ hân hoan với bữa tiệc thanh trừng

không có tiếng khóc nào vẳng lên
sau những khung cửa dối lừa.

vắng bặt, âm thanh phù chú
tôi vò nát những hạt khải nguyện
ném xuống dòng kênh tuyệt niệm
cánh chim hư vô đổ máu trên linh ứng mùa vàng
móng nhọn cuồng tín xé nát cuống họng
những đóa mạn đà lả tả trong sương
trời mất trinh màu xanh dưới viền mi trào máu

đặt lên mộ bia sa mạc, dấu thiêng ngôi đền tiền sử
tôi để tang những con rắn đuôi chuông, bay không có linh hồn

 

 

 

NHỮNG CON CHIM ĐÃ NHẦM TIẾNG HÓT

 

 

 

những con chim bị nhốt trong lồng kín mít
được đổ đầy thức ăn & nước uống
mỗi ngày vào một giờ nhất định
người ta mở cửa lồng cho một chút ánh sáng hiếm hoi lọt vào.

 

và đêm xuống những con chim được thả tự do
chúng bay lượn quanh những rặng cây còi cọc
đầy bóng tối
chúng đánh cắp những vì sao
giấu vào đôi mắt

 

những con chim hồn nhiên mộng tưởng
với ánh sáng vay mượn
chúng sẽ thắp lên vầng dương vĩnh hằng
của cuộc đời những kẻ tù nhân

 

những con chim bị đưa vào lò mổ
trong một căn phòng rất nhiều cửa sổ
khi lưỡi dao cứa ngang sống cổ
trong sắc máu thắm tươi nóng hổi
chúng nhìn thấy bầu trời xanh buốt vô biên.

 

 

 

 

TRÊN MANH MÙA ĐÔNG XỨ SỞ

 

1.

phía sau rào sắt
mùa đông
dưới ánh sáng vầng trăng đêm
như một môi hôn tím lạnh
tôi chờ đợi sự trở về của những cơn mưa mùa hạ
từ hơi thở trầm buồn những đóa oải hương
trong giấc mơ dĩ vãng
tôi chiết xuất thảo dược tình yêu
khát khao làm lành vết thương linh hồn xứ sở.

2.
bên ngoài
rào sắt mùa đông
cánh dơi đêm chập choạng
níu mình trên những sợi sáng mong manh
dội vào tâm thức tôi dòng hải lưu của đại dương
và những con sóng tìm đến vỗ về nỗi cô đơn

những câu thơ dầm mình trong làn sương bụi
con đường như ngón tay dị tật
cố di chuyển về phía cuối vực khuya

 

 

 

LOÀI SÂU CÁNH TRẮNG

1.

Tôi rời đi như một con chim
Từ cánh đồng tự do nứt nẻ
Và tôi trôi như một dòng sông
Tôi qua đời một hôm trời xám
Nơi dốc núi những loài hoa bừng thức
Khâm liệm tôi triệu đóa sao mờ


2.

Mỗi sáng
Tôi đi qua khu vườn của gió
Mượn chiếc chìa khóa hư vô
Mở cánh cửa của căn nhà đám mây
Bên ngôi mộ những hạt mưa
Im lặng tôi ngồi
Lẩm nhẩm bài kinh giải tội


3.

Chiều đông
Tôi trở về tìm nơi chôn giấu giấc mơ loài kiến
Dưới chân những trụ đèn
Và những bức tường tái nhợt
Chờ đợi đám rêu hạ sinh bình minh.

4.


Tôi xếp lại những con đường
Những vực thẳm
Và những dải linh hồn của đại dương
Như một hạt bụi
Tôi nằm ngủ yên trên khoang ngực mặt trời.

 

 

 

DƯỚI ÁNH SÁNG NHIỆM MÀU

 

mẹ giấu tôi sau chồng tạng kinh, bụi bám
tiếng đạn vẫn gim đều vào bức tường, ngập gió
ngoài sân chùa
những đóa hoa hạnh đào bị bức tử, dưới làn sương
thầm lặng tôi đợi, sau hậu viện rêu đan
hàng tuyết tùng dưới ánh chiều tàn như huyết vũ

đêm trôi, lặng dần tiếng gầm rú yêu ma
từ chồng tạng kinh vẳng ra lời Tạ Bi Chú
gối đầu lên bụi, tôi mơ những vì tinh tú
trên nền linh điện ám lạnh, xác mẹ tôi lẫn nhòa trong máu

 

 

 

PHÍA SAU BỨC TƯỜNG TĨNH LẶNG

 

 

 

(Tặng D.V)

 

trở gió
run rẩy mặt hồ
nép vào nhau những tàu lá tơ
khâu ngắn buổi chiều
những tầng mây ẩm

lõm núi đựng tràn tiếng chim
hoảng loạn
chân trời như một trang sách rách
hứng từng chùm trống rỗng

con đường lặng dấu chân
bụi. ngỡ khói
loãng nhoãng không gian
màu tối nuốt dần những lùm cỏ dại

tâm hồn tôi là bến cảng
cảm xúc : con tàu không thủy thủ
ngôn ngữ, ngọn hải đăng khuất sương mờ

!

 

 

NHỮNG DÒNG SÔNG

 

 

Gió thêu lên tấm vải linh hồn
Những ngụm khói xám
Gầy
Tôi nghe tiếng kêu u uẩn của bầy nhân mã
Lẫn trong màu thảo nguyên
Bầm đỏ ráng chiều

Trút vào tôi
Nước mắt những tinh cầu cô độc

Thụ phấn trên ngọn đồi
Trú ngụ loài sâu xanh
Những triền sông ẩn ngữ
Đôi cánh của lũ bướm đêm
Sáng bừng dự cảm
Về chuyến khứ hồi
Giấc mơ huyền vĩ

Tôi chăn dắt đàn thiên nga trắng
Nơi mỏm đồi tuyết
Lốm đốm những nhụy huyết

Tiếng ca thơm mùi hồng bạch
Của những nàng tiểu tiên
Vẳng từ thung lũng vắng

Chùm chùm đóa sao
Hé dần phía chân trời
Như cánh cửa thiên đàng bung mở

Tràn vào tôi
Những dòng sông lửa ấm nồng

 

 

TIẾNG VỠ

 

1.
rơi một đốm sương trên cỏ
tôi ngỡ mùa xuân chào đời

2.

trên linh cữu loài sâu
tôi thấy khuôn mặt mỗi đời hoa

3.

bài ca của những con ong
dẫn lối
tôi tìm đến nơi trú ngụ những vì tinh tú

4.
bằng đôi cánh tình yêu
tôi bay qua muôn dòng sông rực lửa
tiếng những bào thai trở mình
hòa vào hơi thở vũ trụ

hố đen dần khép mi trên từng đốt tay
từng chùm hoa tuyết bừng sáng trong mạch máu sa mạc
tôi hồn nhiên nhảy múa trên bờ môi ý tưởng của mình

5.

tàn một giọt nắng trên sông
những đóa mây về ngủ trong bầu vú của nước

bước ra từ giấc mơ loài cỏ
linh hồn những con đóm nhập vào trăng.

6.

chân đồi hoang
tôi con hoẵng già
nằm chờ tiếng vỡ của rừng

 

 

 

NHỮNG BÌNH MINH MÀU CHÌ

 

chúng đánh thức những hồn ma
dưới chân tháp máu
rồi say sưa nhảy múa

chúng đặt những cái tên mỹ miều
cho nỗi đau
trên bức tường thế kỷ hoàng hôn.

những con cừu đang đi bằng bóng tối
qua nghĩa trang khát vọng.

tôi đã nghe & nhìn thấy
những nụ hoa như hình viên đạn
găm lên vầng trán mùa xuân.

tôi đã nghe & tôi đã thấy
những kẻ hả hê cười trên bàn tiệc
những chiếc bát sọ người
những đôi đũa bằng xương trắng hếu
xuyên qua thùy chẩm bình minh.

 

 

 

THỨC TỈNH

 


(tặng Q)
thả trôi những cơn mơ nửa mùa
về cuối dòng sông loạn nhiệt,
tôi khâm liệm tôi
bằng những tư tưởng điên rồ
ngày mắc nỗi buồn không mệnh đề
qua kinh tuyến võng mạc
thời gian ngủ quên trên vệt tay xám.
Ngoài hoang địa sự trỗi dậy bắt đầu từ ký tự trên những núm mồ vô chủ.

từ cuống họng tấy đỏ
phún ra hằng hà tiếng gào thét
như triệu búng máu
nhuộm ố vầng dương lúc hoàng hôn kiệt quệ.
từng chùm tinh cầu lần lượt rơi
như lá mùa đông
trong khu vườn rệu rã khát vọng

bầy chim dáo dác bỏ tổ bay
về phía chân trời ngùn ngụt diêm sinh tuyệt vọng
những viền não trương phình dốt nát
hồn nhiên chờ phút giây phát nổ.

tôi bồng bềnh trôi
trên những xúc tu gớm ghiếc
của lũ bạch tuộc đổi lốt thánh sứ
cầm những nhánh xương cảm xúc teo tóp
khoắng vào dòng nước nồng nặc hắc huyết
những oan hồn tích tụ qua trùng trùng thời đại
với mong ước ngây thơ
vực dậy nền văn minh đã bị vùi lấp
dưới điệp điệp bàn chân của bầy dị thú

tôi tỉnh dậy khi xung quanh ngùn ngụt màu đêm
những con thạch sùng tự cằn đuôi mình
hả hê ngồi chờ giây phút chúng mọc lại.

cơn mớ ngủ của khát khao hoang dại
đầm đìa chiếc gối trần gian cáu xỉn
những đại lộ dìu nhau trôi
qua vết nứt của những toa hồn không khép cửa
giữa mùa nguyệt thực tin yêu.

những tờ xác tín mệnh giá của hạnh phúc
vùi lấp trong đống rác thải khổng lồ đau đớn
tôi thả tôi vào mê đồ cuộc sống
ngọn thác hư vô cuốn phăng hình hài thực tại
lũ kiến rùm beng tổ chức tang lễ cho sự ước đoán tương lai.

 

 

NHỮNG KHÚC GẤP ĐÊM

 

 

1.
đêm
bạn ngồi trong huyết quản thời gian
lắng tai
và lắng cả tâm hồn
nghe từng mạch vỡ
vạn vật và
tế bào nhân loại

bạn bắt đầu đi vào giấc mơ
giấc mơ khá dài
bạn thấy
rõ ràng chứ không mù mờ như thực tại
bạn là con bù nhìn rơm
lẻ loi giữa cánh đồng chân lý
lúc đó lũ chuột hả hê gặm nhấm những bông lúa tình thương
bạn không thể làm gì
bạn chỉ là sản phẩm người đời hời hơt tạo ra
họ đã quên cho bạn sự sống và một linh hồn.


2.


đêm
bạn ngồi trong tâm thất của giọt sương
và nghĩ
về nguyên bản sự sống thuở hồng hoang
bạn chờ đợi một sự hòa hợp
giữa nỗi đau và hạnh phúc
giữa căm thù và đồng cảm
như sự hòa giải giữa tay phải và tay trái của cơ thể đất nước bạn.
sáng sớm bạn thức dậy
bạn mở cửa và nhìn thấy
các con đường đang quằn quại
đêm qua
chúng đã bị ám sát.


3.
đêm
bạn ngủ trong tấm áo rách nát
mộng ảo tìm đến dụ dỗ bạn
bạn nín thở
bạn bịt tai
bạn réo gọi sự thật
bạn móc con ngươi mình
bạn móc trái tim mình
bạn cố gắng tự sát để thoát khỏi sự lừa phỉnh
nhưng bạn đã không thể thỏa mãn ý định
bạn vẫn phải sống và chứng kiến
những kẻ cùng một màu sắc đang bức tử nhau...