Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Tư, 18 tháng 4, 2018

Thơ Trần Quốc Toàn

LINH GIÁC TRẮNG (2)

Trong chiêm bao những quả chuông rụng xuống
Trong chiêm bao nỗi đau mọc trên da tôi
Phân thân làm một loài trùn cô độc
Trong chiêm bao tình yêu thật lạ lùng
Đến nỗi bức tranh gió chuyển dòng chảy của Đại Tây Dương
Trong chiêm bao dòng chảy xối xả tràn qua mắt, tai và chiếc mũi con mèo trắng
Tôi tách cái bóng thế gian ra khỏi mọi vật
Rừng thông mù sương lửa đỏ ráng chiều
Trong chiêm bao cây tử cung sinh nở những ấu trùng đỏ


Nước mắt chảy buốt cõi hoang sơ
Trong chiêm bao tôi vặn nhỏ cây đèn dầu
Bão cuộn thành một cái giếng diêm sinh
Để chạy ra khỏi sự diệt vong
Trên lưng tôi nặng oằn những quy luật
Trong chiêm bao bán cầu não trái đã ngưng làm việc
Tôi bắt đầu cảm nhận được giống cái đã sống hằng triệu năm bằng bán cầu não phải
Trong chiêm bao tôi thấy rừng núi đang sạt lở
Những ngọn tháp bắt đầu mở hội lưu dân
Trong chiêm bao tôi đi mãi trong những mùa biển đói
Và gặp một con sóng chết trôi.


NHỮNG GIỌT ĐẮNG

Làn hương kí ức
Trắng
Nhìn mặt trăng những linh hồn chưa ngủ
Bắt treo cổ chòm sao Sư Tử đang ngự
Ngoe ngẩy
Cỏ mọc rễ trong bình thủy tinh.
Trên tường tờ lịch cũ
Chưa xé.
Vén màng bí mật
Căn nhà của những con lừa biết hát
Lúa thóc
Nhát búa cắm sâu vào những cái đầu bò. Phịch sọ.
Ôn dịch
Bình minh rỉ tiếng côn trùng Phương Đông. Quả cầu lửa. Mạch nguồn rúng động.
Cơn điên.
Chứng tử.
Những con cá hiền lành bơi. Tị nạn. Cá chim trắng
Dòng Cửu Long hấp hối. Ná thở. Cạn dòng.
Một thường dân nhặt nước mắt tổ tiên góp lại thành cây lúa. Lặng im. Chìm trong ru ca. Bài ru ca của thuốc diệt côn trùng.
Hạnh phúc pháo hoa. Nấm độc. Dân tộc.
Người bạn Chăm H’roi xuống phố, quên rừng.
Thổ cư. Phồn thực. Thổ nhưỡng. Tín ngưỡng.
Nước mắt sa mạc Phan Rang. Nhiệt hạch bùn cát. Những mỏ đá tuyệt đẹp.
Biển và tháp nắng.
Gục mặt nhìn tử địa. Rơi hoang.
Buồn từ kiếp kiếp…
Làn hương kí ức
Trên nhành thông đồi Phương Bối một con sóc đang bay.
(24.04.17)


KỊCH ÂM

ngồi uống những cốc nước buồn chảy ra từ gốc cây
những con chim ngủ mê và gió thổi
trong đêm trăng sáng, khói thuốc làm mờ sự hiện khởi của quá khứ hoang ảo
mỗi ngày trôi qua
đại tạng thế giới hiện dòng dòng mây trắng và hàng ngàn ngôi sao nhỏ, lớn
mỗi giấc ngủ mệt nhoài
mắt khép bình yên trong tán cây bạch lạp
chỉ có chiếc lá ma nằm chờ những giọt mưa sớm.

trong căn nhà lá cây đỏ
mùa hè
những giọt rượu đen
  ý nghĩ bị bóc vỏ trong hằm sâu buốt nhứt, u nhọt và
tiếng khóc
bản năng của một giọt nước mắt
nghiến chặt hàm oan
tuổi mới lớn
sự kiện cáo cái nhìn cú vọ, những cơn gió tẩm rôm sảy và
gót chân non bóc tróc
mùi sữa non bầu ngực
mùi máu tanh tưởi chảy
như suối tháng hạ
những con rắn trun ngoắc ngoắc cái đầu trơn
hạ màn
những con đốm bay trong chiều nhang khói bia mộ.
tiên tổ
mảnh đất mọc lên những hình nộm đá
buổi chiều nhóm lửa ma trơi
  bay
khi di chuyển một con sông
những dây thần kinh căng máu
tôi ngồi lặng im để nghe sự chuyển động
từ một cuốn sách không còn ý thức trong lịch sử của những con người bị tiêm chích quá nhiều sự dối trá và tham ác
nghe nụ cười của em bé
những tháng ngày lưu vong
trốn sâu
mặt trời mù
và ánh trăng u ám
mùi dịch họa
bốc mộ
những nhọc nhằn - ngửa mặt - nanh đen chõi ra muốn hút
những tai họa, và
bầy người hội họp
để cắt cổ những con người đi một mình trong đêm tối…


HỖN ĐỘN

khi những ngón chân còn trẻ
chúng. những con bọ cánh hoa nâu đậu trên mùa bí ngô
mùa những linh hồn trẻ trung già yếu bệnh tật rủ nhau về ngồi trên thềm hè
trong thớ gỗ khắc họa tên một con họa mi
trái khổ qua trỗ chín
một người vừa tìm đến cái chết và
đã trả lời được những câu hỏi lúc sống
về thế giới bên kia
bóng đèn dầu soi sáng đủ
những chiếc vụ xoay
ối! trời vẫn đẹp
mây trắng
và con gà gáy tiếng vàng võ, một cô gái trẻ ngồi cười trên bàn thờ
thản nhiên bia rượu
một người đàn ông gập mình sau cơn tai biến
quả trám rụng
hình như thời khắc giao mùa
một cơn gió lốc, bụi bặm cuốn về phía trời xa
khi con cá nổi phơi bụng
luồng điện cực ác
như bầy chim lao vào tấm lưới của gã( hiện tại đã ngồi ăn xôi trên bàn thờ) và kêu và quẫy cánh chào hoàng hôn.
trên huyệt lộ
những cánh phù du sẽ chia cách với ánh sáng
tuyệt mù khơi
đi trong niềm thương hận
đêm rọc giấy
lòng đầy những cánh hoa, những cánh hoa sứ trắng trên phố núi kon-tum
tìm đại kí ức
buồn
  con sư tử trắng mở mắt nhìn thế giới bi mộng.
một vòng tròn
lạ
tên một ngọn gió rừng
mùi cà phê chồn
  con sóc, nai, nhím, mang tác…
cái cối
giã nát những con kiến đỏ
mùi đu đủ
giọt sương vỡ
những âm thanh u ám trong những thân cây
phát tán nỗi sợ hãi từ những mộ lá
bình minh thắt cổ
những cái máy rồ rồ
phóng thanh
đường đi tối
những ngôi sao trên vùng sông tối
tiếng cười của em bé trong căn nhà tối
bọn chim hét trên núi
một cơn gió lạnh
  tan xác trên dải ngân hà không một hành tinh dịch chuyển trong não trạng của con người.



NHỮNG ĐỈNH ĐÊM CÁT VÀ GIÓ
(Tặng Chú Nguyễn Thanh Hiện)


1.
Vây quanh, sa mạc nhắm mắt!
Hãy đếm lại những sợi tóc đã rụng mơ hồ
Ngày sau cỏ, hoa, một chớp biển đánh thức hi vọng vùng âm u
Trùng vây những mùa nối tiếp
Chợ cá, chậu linh sam, bóng râm lộc vừng
Chiều xám xẩm nồi cơm, những thiên thần thức dậy trong khói bếp
Những hòn đá, trên cao nguyên hun hút
Nơi ta đánh mất quá khứ của mình
Nơi chẳng bao giờ tiếng chuông nhà thờ gieo hạt trên những xóm nhà, ruộng và con thuyền mộc
Mười lăm năm bên Nhà Thờ Lòng Sông
Con dế đã lập gia đình và xây cất những nấm đất để chôn da thịt và tiếng kêu của đồng loại.
Đứa bé mười lăm năm trước trong xóm đạo
Mười lăm chiếc áo bão cởi trả cho thời gian.
Cỗ xe trâu còn cất giữ dấu vết của trăng tháng giêng.
Trên núi mưa lất phất những đốm hoa Vạn Tuế.
Con chồn đèn nhìn cánh chim quạ bay che những linh hồn thỏ con.
Những ngôi miễu phong trần
Khói đốt rạ, những con mòng mòng đậu ngửi lửa.
Nơi góc biển
Eo gió trầy sướt, những ngôn từ biển mặn.
Những đỉnh đêm cát và gió.
Những tha phương cầu thực rú lạnh
Những hôm căn phòng như một hoang thú đầy nanh vuốt và cô độc.
Nơi chén trà Thiên Mục nằm cạnh chén rượu Vĩnh Cửu
Ta mơ thấy em, nàng thiên thần dã quỳ.
Lau mắt, những ngày mồ hôi tắm trên những nóc nhà, những cột kèo, những cây đinh đóng sâu vào lòng gỗ.
Gân tay nổi trên mỗi nhát búa người thợ mộc.
Đêm trở về ngả lưng lên chiếc giường nhân thế
Mới biết bóng tối là nơi nghỉ ngơi cuối cùng của thể xác.
2.
Những đỉnh đêm cát và gió
Một con kiến leo vườn xoài
Những trầm tích, giác lạnh, ngồi ôm con mèo đốt củi ngày mưa
Trời ơi, dấu chim thuyền, chợ cá, Phước Thuận, đầm Thị Nại giờ buồn, chỉ những đêm gió ngư diêm luồn vào chăn gối.
Cái giếng quốc ngữ của linh mục Alexandre de Rhodes.
Những ngôi đền dơi.
Đèo phố cũ lâu lắc anh về cưới cột điện
Hoa mười giờ nở thẳng tắp hai bờ ruộng
Đôi mắt nhái bén, con ong bầu, thiên lý chờ một giàn nắng cũ.
Những đỉnh đêm cát và gió
Những ông già ngồi nghe nhạc Phạm Thế Mỹ
“Uống nước dừa hay nước mắt quê hương”
Mùa mai cúc, nhạt nhoà con lộ
Dưới mái am, Tu viện Nguyên Thiều.
3.
Những đỉnh đêm cát và gió
Bên dòng La Tinh sương móc những linh hồn Thủy chiến
Những chiếc bánh xèo tôm nhảy Mỹ Can.
Nơi dạ dày người những tử ngữ
Uống dòng nước suối, sóc nhảy, chim cưỡng trên những hòn đá
Linh Phong Cổ Tự
Một nhà sư ôm bát khất thực
Thánh Thất cao đài
Ông trời một mắt
Trên những trũng cát vẫn còn điệu múa Apsara.
4.
Những đỉnh đêm cát và gió
Trong những ngày biển động Quy Nhơn.


  
  
KHÂM LIỆM


Gió thoảng, ôi, lạnh cửa, lạnh nhà
Này bà không khí, đeo tang, cánh cò giữa gò đất, một cảnh nước lũ
Đêm hỏng gót chân
Hắn bay lên
Trên bụi tre làng
Những chùm bông ma
Mộng du
Cánh cửa bật chốt
Mấy con đốm bỏ đi nơi khác
  
Những con dơi mặt người...
  
Đêm rựng nước mưa
Mấy ngôi nhà dưới chân núi
Những nấm mồ mới đắp chiều hoang
  
Một em bé trong hình hài con chim sâu
Nó kêu trong hốc cây buồn bã
Này bà không khí
Lửa tha ma réo gọi hương trầm
  
Những đêm mộng du
Gió thoảng trên bàn thờ
Con chim sâu
Lơ lửng một cái xác trên bụi tre làng
  
Mộng du
Những cánh mối rơi lả tả
Hắn mặc áo giáp vàng mã
  
Của một bà lão vừa đốt trước cỗ quan tài.


HOANG SỬ

Những dòng sông chảy về với biển
Hợp lưu trên thân thể những đứa con xăm mình
Trăm con sóng cuộn vào bờ những oan hồn tôm cá
Cội nguồn bị lưu đày trong thủy mộ quan...

Nhục hận của Biển Đông khắc vào xác ngư dân
Thủy triều đỏ là màu cờ của kẻ xâm lược...

Những đứa trẻ bốn nghìn năm lớn lên bị bịt mắt
Từ những người đồng bào chen chúc chốn bụi nâu
Từ những bụng cá chứa đầy chất thải của nhà máy kim loại Formosa
Từ trong rừng sâu người trở về như bóng quỷ
Nghe cọp gầm gió thổi buốt mắt cá mặt trăng...

Từ quỷ môn quan đàn con đi tìm cha Lạc Long Quân
Chỉ còn nghe tiếng chó tru ngoài đồng hoang
Từ huyệt lạnh đàn con gọi mẹ Âu Cơ
Chỉ còn thấy thời gian nhảy múa trong lòng tháp cổ.